Chuyện cổ tích về cô gái trẻ xinh đẹp "cướp" chồng chạy trốn

ngày 20/05/2013

Là thiếu nữ đẹp người đẹp nết, Nguyễn Thị Quy đã khiến những người biết đến câu chuyện cuộc đời của cô sửng sốt, khi từ chối bao chàng trai theo đuổi để gửi gắm trái tim mình cho một chàng thanh niên khuyết tật bẩm sinh.

 

 Hình ảnh gia đình hạnh phúc của chị Quý - anh Triệu (Ảnh: M. Hiếu).
Hình ảnh gia đình hạnh phúc của chị Quý - anh Triệu (Ảnh: M. Hiếu).

 

Nguyện vọng đó từng bị gia đình đôi bên kịch liệt phản đối, kiên quyết từ mặt con nếu như vẫn ấp ủ ý định xây dựng hạnh phúc với nhau. Tình yêu quá lớn khiến cô gái xinh đẹp bạo dạn đánh liều “cướp” bạn trai ngay trong đêm bỏ trốn. Để rồi sau bao sóng gió, hai người đã xây dựng hạnh phúc bên nhau, cùng dệt nên câu chuyện cổ tích tình yêu giữa thời hiện đại.

  

Tình yêu vượt lên nghịch cảnh

 

Trong những cơn mưa chiều bất chợt của bầu trời Nam Bộ, chúng tôi tìm về xã Thừa Đức (huyện Cẩm Mỹ, tỉnh Đồng Nai) để được tận tai nghe những nhân vật chính trong câu chuyện “tình yêu cổ tích” kể về cuộc đời mình. Thấy nhà có khách, chị Nguyễn Thị Quy (SN 1983) vội dừng công việc may vá đang dang dở và tươi cười mời chúng tôi vào tổ ấm của mình. Khi được hỏi về câu chuyện đời mình, chị Quy cười hiền, hướng ánh mắt nhìn về phía xa xăm rồi kể lại. Chị sinh ra trong một gia đình thuần nông nghèo. Vì kinh tế gia đình quá khó khăn, chị chẳng được học hành đến nơi đến chốn như bạn bè cùng trang lứa. Hiểu được nỗi cực nhọc, vất vả của bậc sinh thành nên khi đang học THCS, chị quyết định nghỉ ngang ở nhà phụ giúp cha mẹ kiếm kế sinh nhai. Hàng ngày, chị rong ruổi trên chiếc xe đạp cũ đi khắp các hang cùng ngõ hẻm thu mua ve chai lấy tiền mưu sinh.

 

Thời gian thấm thoát thoi đưa, cô bé bán vé số nhem nhuốc ngày nào đã trở thành thiếu nữ. Với vẻ ngoài ưa nhìn lại thêm tính tình hiền lành chăm chỉ nên ngày đó, Quy là mục tiêu đeo đuổi của biết bao nhiêu chàng trai. Chẳng hiểu số trời run rủi thế nào, cô gái này lại đem lòng yêu mến Đoàn Thanh Triệu (SN 1982), ngay trong lần đầu tiên gặp gỡ. Trớ trêu thay, Triệu từ nhỏ đã mắc bệnh vì di chứng của chất độc màu da cam, miệng méo sang một bên, nói không thành lời, chân teo tóp, việc đi lại phải nhờ đến chiếc xe lăn. Từ lần gặp gỡ định mệnh giữa hai người, Quy tự nhủ mình sẽ là người bạn tri kỷ để cùng anh chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống.

 

Kể từ đó, mỗi ngày người dân xã Cẩm Mỹ đều thấy hình ảnh một cô gái trẻ xinh đẹp đạp xe đến bầu bạn với chàng thanh niên khuyết tật Đoàn Thanh Triệu. Sau bao nhiêu năm đơn độc chẳng người sẻ chia, Triệu đã òa khóc, những giọt nước mắt của hạnh phúc, khi hàng ngày có một cô gái trẻ xinh đẹp đến bầu bạn tâm sự với mình. Rồi theo thời gian, tình cảm của đôi bạn trẻ ngày càng trở nên thắm thiết mặn nồng, họ nguyện kết tóc xe duyên trọn đời, trọn kiếp bên nhau. Câu chuyện tình cảm động này rồi cũng đến tai của bố mẹ hai bên gia đình. Thương con, phía gia đình cô gái cương quyết không để con gái xinh đẹp của mình lấy một chàng trai bị dị tật chỉ có ngồi trên xe lăn. Họ ra sức thuyết phục con gái mình nhưng vẫn chẳng thể khiến Quy lay tâm chuyển ý. Ba mẹ Triệu, phần vì sợ con trai mình sẽ làm gánh nặng cho cô gái trẻ, phần vì sợ chuyện đổ vỡ sau này, nên cũng ra sức khuyên nhủ Quy. Thế nhưng, dù bị gia đình bạn bè phản đối, cô gái vẫn cương quyết lấy chàng trai khuyết tật làm nơi nương tựa suốt đời.

 

Giữa đêm “cướp” chồng chạy trốn

 

Hình ảnh gia đình hạnh phúc của chị Quý - anh Triệu (Ảnh: M. Hiếu).
 
Thương con, sợ con gái sẽ khổ khi lấy chàng trai khuyết tật nên cha mẹ Quy nhất quyết từ chối, thậm chí đe dọa từ con gái, nếu vẫn giữ ý định lấy Triệu làm chồng. Vì tình yêu dành cho chàng trai khuyết tật quá lớn, Quy vẫn bất chấp tất cả, kiên quyết gắn bó cùng Triệu đến trọn đời. Cô gái ngỏ ý muốn cùng người yêu bỏ nhà ra đi để tìm nơi bình yên, hy vọng hai người sẽ mãi bên nhau. Biết được ý định của bạn gái, chàng trai khuyết tật này hết sức bất ngờ và kiên quyết không đồng ý, do sợ mình sẽ trở gánh nặng cho cô. Không lùi bước, Quy ra sức thuyết phục người yêu cùng mình bỏ nhà, đi tìm chân trời mới cùng xây hạnh phúc

 

Hiểu được tình cảm chân thành mà Quy dành cho mình, Triệu cuối cùng cũng gật đầu đồng ý. Vậy là trong một đêm mưa gió bão bùng, Quy lặng lẽ đến nhà người yêu, xốc Triệu lên lưng ra đi. Mải miết chạy cho đến khi trời hửng sáng, Quy và Triệu nghỉ chân dòi hỏi mới hay mình đã ra tận Thị xã Long Khánh (tỉnh Đồng Nai). Lúc này, người dân đi đường biết chuyện thương cảm, nên cũng quyên góp cho đôi bạn trẻ ít tiền để mua bánh mì ăn tạm. Sau một thoáng nghỉ ngơi, cả hai lại đón xa lên Sài Gòn, với hy vọng kiếm việc mưu sinh.

 

Đến nơi đất khách quê người, khi không người thân cũng chẳng có chút tiền bạc, cuộc sống của đôi bạn trẻ vô cùng khó khăn. Vất vả là thế, nhưng cô gái trẻ chưa bao giờ hối hận về quyết định của mình. Ngày qua ngày, Quy cõng người yêu trên lưng đi khắp nơi tìm chốn nương thân. Ông trời chẳng phụ lòng người, họ may mắn tìm được một căn nhà hoang ven kênh Nhiêu Lộc (quận Bình Thạnh) làm chỗ trú chân. Cuộc sống tạm bợ hàng ngày chỉ dựa vào những đồng tiền Quy kiếm được từ nghề thu mua ve chai. Hạnh phúc của đôi bạn trẻ được tiếp thêm hy vọng, khi bà chủ tiệm vé số gần nhà thấy Quy thật thà, hiền lành, lại thương Triệu tật nguyền nên đồng ý giao vé số cho hai người bán rồi mang tiền trả sau. Quy mừng mừng tủi tủi rơi nước mắt cảm ơn và ngày ngày đẩy chàng trai tật nguyền ngồi trên chiếc xe lăn đi bán vé số dạo.

 

Vậy nhưng, số tiền nhàu nhĩ tích cóp từ việc bán vé số cũng chỉ đủ cho đôi tình nhân mua được một hộp cơm mỗi ngày. Mưu sinh ở Sài Gòn được khoảng 3 tháng, Quy thấy đường xá đông người, đi lại khó khăn nên quyết định đưa người yêu ngược ra Đăk Lăk. Vẫn nghề cũ, hàng ngày cô lại đẩy Triệu đi bán vé số. Những khi bán hết sớm, Quy vội vã đẩy người yêu về nhà trọ, rồi mình đi nhặt ve chai kiếm thêm chút tiền. Mặc dù đã có “chồng”, nhưng vốn xinh đẹp nên khi đến nơi đất khách quê người, Quy lại được nhiều chàng trai nơi này đem lòng mê đắm. Nhưng trước sau như một, tình yêu của Quy dành cho chàng trai tật nguyền vẫn son sắt và nguyên vẹn như ngày đầu.

 

Sau một thời gian ở Tây Nguyên, chàng trai khuyết tật Đoàn Thanh Triệu lại cùng người yêu về huyện Đức Linh (tỉnh Bình Thuận) sinh sống. Thấy hoàn cảnh nghèo khó của đôi bạn trẻ, một người chủ vườn cao su đã cho “vợ chồng” Quy ở tạm căn lều trong khu vườn của mình. Tình yêu cũng nở hoa trong tổ ấm này, khi Quy mang trong mình giọt máu của Triệu. Ngày đứa trẻ chào đời, đôi bạn trẻ vỡ òa trong niềm vui hạnh phúc. Cuộc sống khi trước vốn đã khó khăn nay khó khăn lại càng nhân lên gấp bội. Không còn đường lùi nữa, Quy bàn với Triệu quyết định quay trở về quê hương xin bố mẹ cho được ở bên nhau. Chứng kiến cảnh “ván đã đóng thuyền”, bố mẹ Quy cũng đành vun đắp để cả hai chính thức nên duyên chồng vợ.

  

Giờ đây, hàng ngày người chồng ngồi xe lăn đi bán vé số, còn vợ vừa trông con vừa kiếm việc về nhà làm thuê để kiếm tiền nuôi sống gia đình nhỏ. Mặc dù cuộc sống trải qua muôn vàn khó khăn nhưng chưa bao giờ, chị Quy thấy hối hận về quyết định của mình. Bằng tình yêu chân thành, đôi bạn trẻ đã vượt qua biết bao sóng gió, thử thách của cuộc sống thực tại để rồi xây dựng một “lâu đài tình ái” tràn đầy tiếng cười hạnh phúc.

 

Những đứa con là chỗ dựa tinh thần

 

Sau 2 năm trở về nơi chôn rau cắt rốn, Quy tiếp tục sinh thêm em bé. May mắn cho hai vợ chồng, những đứa trẻ sinh ra “đẹp tựa thiên thần”, không hề bị di chứng chất độc dioxin ảnh hưởng như anh Triệu. Chị Quy bảo: “Những đứa con và tình yêu của anh Triệu chính là nguồn động viên vô bờ để chị vượt qua nỗi nhọc nhằn trong cuộc mưu sinh”. Các đoàn thể, xã hội cũng không bỏ rơi cặp vợ chồng nghèo khó nhưng thắm thiết yêu thương này. Bà con lối xóm, ai có tiền giúp tiền, ai có sức giúp sức để anh chị vun đắp tổ ấm. Hai năm trước, Hội chất độc màu da cam tỉnh Đồng Nai cũng kêu gọi mạnh tường quân xây dựng cho gia đình Triệu – Quy một căn nhà tình thương làm chỗ che nắng mưa.

 

Theo Minh Hiếu
 Gia đình & Xã hội

 

 

 

 

 

{fcomment}